颂 sòng 古 gǔ 三 sān 十 shí 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí 三 sān - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
马 mǎ 祖 zǔ 捧 pěng 出 chū 菱 líng 花 huā 镜 jìng , , 王 wáng 老 lǎo 亲 qīn 拈 niān 白 bái 玉 yù 槌 chuí 。 。
一 yī 击 jī 当 dāng 阳 yáng 令 lìng 瓦 wǎ 碎 suì , , 此 cǐ 心 xīn 能 néng 有 yǒu 几 jǐ 人 rén 知 zhī , , 两 liǎng 个 gè 分 fēn 明 míng 是 shì 赤 chì 眉 méi 。 。
风 fēng 前 qián 月 yuè 下 xià 扬 yáng 家 jiā 丑 chǒu , , 笑 xiào 倒 dào 灵 líng 山 shān 老 lǎo 古 gǔ 锥 zhuī 。 。
颂古三十首 其二十三。宋代。释怀深。马祖捧出菱花镜,王老亲拈白玉槌。 一击当阳令瓦碎,此心能有几人知,两个分明是赤眉。 风前月下扬家丑,笑倒灵山老古锥。