静 jìng 上 shàng 人 rén 病 bìng 以 yǐ 偈 jì 贻 yí 之 zhī - - 释 shì 子 zǐ 淳 chún
火 huǒ 风 fēng 地 dì 水 shuǐ 合 hé 为 wéi 身 shēn , , 犹 yóu 若 ruò 晴 qíng 空 kōng 一 yì 点 diǎn 尘 chén 。 。
借 jiè 问 wèn 病 bìng 从 cóng 可 kě 处 chù 起 qǐ , , 祇 qí 应 yīng 谁 shuí 是 shì 病 bìng 中 zhōng 人 rén 。 。
静上人病以偈贻之。宋代。释子淳。火风地水合为身,犹若晴空一点尘。 借问病从可处起,祇应谁是病中人。