颂 sòng 古 gǔ 十 shí 四 sì 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 释 shì 师 shī 体 tǐ
门 mén 庭 tíng 推 tuī 倒 dǎo 乱 luàn 纵 zòng 横 héng , , 火 huǒ 迸 bèng 星 xīng 飞 fēi 无 wú 路 lù 行 xíng 。 。
赤 chì 契 qì 分 fēn 明 míng 基 jī 业 yè 在 zài , , 依 yī 前 qián 浅 qiǎn 种 zhǒng 又 yòu 深 shēn 耕 gēng 。 。
颂古十四首 其四。宋代。释师体。门庭推倒乱纵横,火迸星飞无路行。 赤契分明基业在,依前浅种又深耕。