颂 sòng 古 gǔ 十 shí 四 sì 首 shǒu 其 qí 五 wǔ - - 释 shì 师 shī 体 tǐ
桃 táo 花 huā 零 líng 落 luò 眼 yǎn 方 fāng 开 kāi , , 自 zì 谓 wèi 风 fēng 流 liú 孰 shú 可 kě 陪 péi 。 。
叵 pǒ 耐 nài 玄 xuán 沙 shā 忒 tè 偏 piān 党 dǎng , , 却 què 来 lái 醉 zuì 后 hòu 便 biàn 添 tiān 杯 bēi 。 。
颂古十四首 其五。宋代。释师体。桃花零落眼方开,自谓风流孰可陪。 叵耐玄沙忒偏党,却来醉后便添杯。