寄 jì 黄 huáng 鲁 lǔ 直 zhí - - 释 shì 灵 líng 源 yuán
昔 xī 日 rì 对 duì 面 miàn 隔 gé 千 qiān 里 lǐ , , 如 rú 今 jīn 万 wàn 里 lǐ 弥 mí 相 xiāng 亲 qīn 。 。
寂 jì 寥 liáo 滋 zī 味 wèi 同 tóng 斋 zhāi 粥 zhōu , , 快 kuài 恬 tián 谈 tán 谐 xié 契 qì 主 zhǔ 宾 bīn 。 。
室 shì 内 nèi 许 xǔ 谁 shuí 参 cān 化 huà 女 nǚ , , 眼 yǎn 中 zhōng 休 xiū 去 qù 觅 mì 瞳 tóng 人 rén 。 。
东 dōng 西 xī 南 nán 北 běi 难 nán 藏 cáng 处 chù , , 金 jīn 色 sè 头 tóu 陀 tuó 笑 xiào 转 zhuǎn 新 xīn 。 。
寄黄鲁直。宋代。释灵源。昔日对面隔千里,如今万里弥相亲。 寂寥滋味同斋粥,快恬谈谐契主宾。 室内许谁参化女,眼中休去觅瞳人。 东西南北难藏处,金色头陀笑转新。