跛 bǒ 翁 wēng - - 释 shì 师 shī 范 fàn
平 píng 常 cháng 行 xíng 一 yī 步 bù , , 却 què 不 bù 堕 duò 平 píng 常 cháng 。 。
尽 jǐn 道 dào 脚 jiǎo 长 cháng 短 duǎn , , 谁 shéi 知 zhī 脚 jiǎo 短 duǎn 长 cháng 。 。
跛翁。宋代。释师范。平常行一步,却不堕平常。 尽道脚长短,谁知脚短长。