花 huā 光 guāng 十 shí 梅 méi 实 shí 相 xiàng 常 cháng 圆 yuán - - 释 shì 师 shī 范 fàn
黄 huáng 底 dǐ 自 zì 黄 huáng 青 qīng 底 dǐ 青 qīng , , 枝 zhī 头 tóu 一 yī 一 yī 见 jiàn 天 tiān 真 zhēn 。 。
如 rú 今 jīn 酸 suān 涩 sè 都 dōu 忘 wàng 了 le , , 核 hé 子 zǐ 如 rú 何 hé 举 jǔ 似 shì 人 rén 。 。
花光十梅 实相常圆。宋代。释师范。黄底自黄青底青,枝头一一见天真。 如今酸涩都忘了,核子如何举似人。