孙 sūn 传 chuán 师 shī 密 mì 学 xué 挽 wǎn 辞 cí 其 qí 二 èr - - 释 shì 道 dào 潜 qián
王 wáng 畿 jī 初 chū 作 zuò 邑 yì , , 终 zhōng 日 rì 坐 zuò 鸣 míng 弦 xián 。 。
雅 yǎ 量 liàng 能 néng 知 zhī 变 biàn , , 平 píng 戎 róng 在 zài 未 wèi 然 rán 。 。
裕 yù 陵 líng 俄 é 识 shí 拔 bá , , 鹏 péng 路 lù 遽 jù 腾 téng 骞 qiān 。 。
二 èr 十 shí 年 nián 间 jiān 事 shì , , 凄 qī 凉 liáng 付 fù 逝 shì 川 chuān 。 。
孙传师密学挽辞 其二。宋代。释道潜。王畿初作邑,终日坐鸣弦。 雅量能知变,平戎在未然。 裕陵俄识拔,鹏路遽腾骞。 二十年间事,凄凉付逝川。