和 hé 莘 shēn 老 lǎo 经 jīng 六 liù 合 hé 西 xī 门 mén 水 shuǐ 亭 tíng 怀 huái 裴 péi 学 xué 士 shì - - 释 shì 道 dào 潜 qián
折 zhé 柳 liǔ 相 xiāng 从 cóng 地 dì , , 重 chóng 来 lái 失 shī 旧 jiù 柯 kē 。 。
林 lín 光 guāng 延 yán 晚 wǎn 照 zhào , , 岸 àn 影 yǐng 动 dòng 霜 shuāng 波 bō 。 。
碧 bì 圃 pǔ 檀 tán 栾 luán 密 mì , , 朱 zhū 檐 yán 翡 fěi 翠 cuì 过 guò 。 。
主 zhǔ 人 rén 成 chéng 异 yì 物 wù , , 搔 sāo 首 shǒu 奈 nài 情 qíng 何 hé 。 。
和莘老经六合西门水亭怀裴学士。宋代。释道潜。折柳相从地,重来失旧柯。 林光延晚照,岸影动霜波。 碧圃檀栾密,朱檐翡翠过。 主人成异物,搔首奈情何。