寄 jì 蔡 cài 彦 yàn 规 guī 主 zhǔ 簿 bù - - 释 shì 道 dào 潜 qián
绕 rào 舍 shě 苍 cāng 烟 yān 晚 wǎn 更 gèng 凝 níng , , 隔 gé 帘 lián 新 xīn 月 yuè 未 wèi 多 duō 明 míng 。 。
栖 qī 乌 wū 着 zhe 树 shù 无 wú 馀 yú 噪 zào , , 老 lǎo 桧 guì 吟 yín 风 fēng 有 yǒu 细 xì 声 shēng 。 。
客 kè 散 sàn 愈 yù 怜 lián 真 zhēn 境 jìng 好 hǎo , , 定 dìng 回 huí 犹 yóu 觉 jué 幻 huàn 身 shēn 轻 qīng 。 。
可 kě 堪 kān 俗 sú 子 zǐ 能 néng 知 zhī 味 wèi , , 此 cǐ 语 yǔ 聊 liáo 传 chuán 北 běi 郭 guō 生 shēng 。 。
寄蔡彦规主簿。宋代。释道潜。绕舍苍烟晚更凝,隔帘新月未多明。 栖乌着树无馀噪,老桧吟风有细声。 客散愈怜真境好,定回犹觉幻身轻。 可堪俗子能知味,此语聊传北郭生。