次 cì 韵 yùn 方 fāng 平 píng 见 jiàn 寄 jì - - 释 shì 道 dào 潜 qián
黄 huáng 花 huā 弄 nòng 色 sè 近 jìn 重 chóng 阳 yáng , , 山 shān 果 guǒ 红 hóng 梨 lí 迥 jiǒng 得 dé 霜 shuāng 。 。
节 jié 物 wù 撩 liáo 人 rén 兴 xìng 不 bù 浅 qiǎn , , 交 jiāo 情 qíng 如 rú 子 zi 味 wèi 何 hé 长 zhǎng 。 。
终 zhōng 期 qī 雾 wù 豹 bào 栖 qī 岩 yán 穴 xué , , 且 qiě 作 zuò 宾 bīn 鸿 hóng 寄 jì 野 yě 塘 táng 。 。
它 tā 日 rì 西 xī 湖 hú 能 néng 过 guò 我 wǒ , , 胡 hú 麻 má 供 gòng 饭 fàn 煮 zhǔ 芹 qín 香 xiāng 。 。
次韵方平见寄。宋代。释道潜。黄花弄色近重阳,山果红梨迥得霜。 节物撩人兴不浅,交情如子味何长。 终期雾豹栖岩穴,且作宾鸿寄野塘。 它日西湖能过我,胡麻供饭煮芹香。