次 cì 韵 yùn 东 dōng 坡 pō 居 jū 士 shì 过 guò 岭 lǐng - - 释 shì 道 dào 潜 qián
一 yī 时 shí 迁 qiān 客 kè 尽 jǐn 难 nán 堪 kān , , 二 èr 老 lǎo 高 gāo 怀 huái 默 mò 自 zì 甘 gān 。 。
造 zào 物 wù 定 dìng 知 zhī 还 hái 岭 lǐng 北 běi , , 暮 mù 年 nián 宁 níng 许 xǔ 丧 sàng 天 tiān 南 nán 。 。
安 ān 排 pái 拄 zhǔ 杖 zhàng 寻 xún 庐 lú 阜 fù , , 斗 dòu 薮 sǒu 征 zhēng 衣 yī 洗 xǐ 瘴 zhàng 岚 lán 。 。
他 tā 日 rì 相 xiāng 逢 féng 长 cháng 夜 yè 语 yǔ , , 残 cán 灯 dēng 飞 fēi 烬 jìn 落 luò 毵 sān 毵 sān 。 。
次韵东坡居士过岭。宋代。释道潜。一时迁客尽难堪,二老高怀默自甘。 造物定知还岭北,暮年宁许丧天南。 安排拄杖寻庐阜,斗薮征衣洗瘴岚。 他日相逢长夜语,残灯飞烬落毵毵。