山 shān 居 jū 诗 shī 其 qí 三 sān 十 shí - - 释 shì 延 yán 寿 shòu
何 hé 如 rú 深 shēn 谷 gǔ 一 yī 遗 yí 人 rén , , 宴 yàn 坐 zuò 经 jīng 行 xíng 不 bù 累 lèi 身 shēn 。 。
废 fèi 宅 zhái 可 kě 嗟 jiē 频 pín 换 huàn 主 zhǔ , , 凋 diāo 丛 cóng 愁 chóu 见 jiàn 几 jǐ 回 huí 春 chūn 。 。
尖 jiān 尖 jiān 石 shí 笑 xiào 烟 yān 笼 lóng 碧 bì , , 点 diǎn 点 diǎn 苔 tái 钱 qián 雨 yǔ 洗 xǐ 新 xīn 。 。
堪 kān 笑 xiào 古 gǔ 人 rén 非 fēi 我 wǒ 意 yì , , 居 jū 山 shān 多 duō 是 shì 避 bì 强 qiáng 秦 qín 。 。
山居诗 其三十。宋代。释延寿。何如深谷一遗人,宴坐经行不累身。 废宅可嗟频换主,凋丛愁见几回春。 尖尖石笑烟笼碧,点点苔钱雨洗新。 堪笑古人非我意,居山多是避强秦。