和 hé 谢 xiè 君 jūn 直 zhí 新 xīn 除 chú 史 shǐ 馆 guǎn 检 jiǎn 阅 yuè - - 释 shì 道 dào 璨 càn
久 jiǔ 矣 yǐ 常 cháng 峨 é 豸 zhì 角 jiǎo 冠 guān , , 未 wèi 应 yīng 上 shàng 缀 zhuì 史 shǐ 臣 chén 班 bān 。 。
名 míng 高 gāo 自 zì 是 shì 难 nán 推 tuī 去 qù , , 才 cái 大 dà 如 rú 何 hé 爱 ài 得 dé 闲 xián 。 。
斋 zhāi 阁 gé 不 bù 须 xū 垂 chuí 绛 jiàng 帐 zhàng , , 精 jīng 神 shén 留 liú 取 qǔ 上 shàng 蓬 péng 山 shān 。 。
散 sǎn 人 rén 梦 mèng 落 luò 沧 cāng 浪 láng 外 wài , , 白 bái 鸟 niǎo 冥 míng 冥 míng 去 qù 不 bù 还 hái 。 。
和谢君直新除史馆检阅。宋代。释道璨。久矣常峨豸角冠,未应上缀史臣班。 名高自是难推去,才大如何爱得闲。 斋阁不须垂绛帐,精神留取上蓬山。 散人梦落沧浪外,白鸟冥冥去不还。