题 tí 沧 cāng 浪 láng 亭 tíng - - 饶 ráo 节 jié
君 jūn 构 gòu 虚 xū 亭 tíng 古 gǔ 岸 àn 头 tóu , , 我 wǒ 来 lái 登 dēng 览 lǎn 判 pàn 千 qiān 忧 yōu 。 。
丈 zhàng 人 rén 钓 diào 艇 tǐng 波 bō 澜 lán 阔 kuò , , 孺 rú 子 zǐ 歌 gē 声 shēng 草 cǎo 树 shù 秋 qiū 。 。
山 shān 似 shì 画 huà 屏 píng 随 suí 屈 qū 曲 qǔ , , 人 rén 如 rú 杨 yáng 柳 liǔ 擅 shàn 风 fēng 流 liú 。 。
他 tā 年 nián 若 ruò 有 yǒu 江 jiāng 湖 hú 具 jù , , 乘 chéng 兴 xìng 因 yīn 君 jūn 棹 zhào 小 xiǎo 舟 zhōu 。 。
题沧浪亭。宋代。饶节。君构虚亭古岸头,我来登览判千忧。 丈人钓艇波澜阔,孺子歌声草树秋。 山似画屏随屈曲,人如杨柳擅风流。 他年若有江湖具,乘兴因君棹小舟。