送 sòng 僧 sēng 贞 zhēn 实 shí 归 guī 杭 háng 州 zhōu 天 tiān 竺 zhú - - 姚 yáo 合 hé
石 shí 桥 qiáo 寺 sì 里 lǐ 最 zuì 清 qīng 凉 liáng , , 闻 wén 说 shuō 茆 máo 庵 ān 寄 jì 上 shàng 方 fāng 。 。
林 lín 外 wài 猿 yuán 声 shēng 连 lián 院 yuàn 磬 qìng , , 月 yuè 中 zhōng 潮 cháo 色 sè 到 dào 禅 chán 床 chuáng 。 。
他 tā 生 shēng 念 niàn 我 wǒ 身 shēn 何 hé 在 zài , , 此 cǐ 世 shì 唯 wéi 师 shī 性 xìng 亦 yì 忘 wàng 。 。
九 jiǔ 陌 mò 相 xiāng 逢 féng 千 qiān 里 lǐ 别 bié , , 青 qīng 山 shān 重 chóng 叠 dié 树 shù 苍 cāng 苍 cāng 。 。
送僧贞实归杭州天竺。唐代。姚合。石桥寺里最清凉,闻说茆庵寄上方。 林外猿声连院磬,月中潮色到禅床。 他生念我身何在,此世唯师性亦忘。 九陌相逢千里别,青山重叠树苍苍。