东 dōng 陵 líng 方 fāng 丈 zhàng 纳 nà 凉 liáng - - 顾 gù 逢 féng
爱 ài 入 rù 高 gāo 明 míng 处 chù , , 云 yún 扉 fēi 策 cè 杖 zhàng 登 dēng 。 。
暑 shǔ 威 wēi 消 xiāo 宿 sù 雨 yǔ , , 清 qīng 话 huà 听 tīng 高 gāo 僧 sēng 。 。
骤 zhòu 马 mǎ 风 fēng 檐 yán 铁 tiě , , 残 cán 星 xīng 晚 wǎn 殿 diàn 灯 dēng 。 。
山 shān 中 zhōng 凉 liáng 可 kě 喜 xǐ , , 涧 jiàn 水 shuǐ 一 yī 泓 hóng 冰 bīng 。 。
东陵方丈纳凉。宋代。顾逢。爱入高明处,云扉策杖登。 暑威消宿雨,清话听高僧。 骤马风檐铁,残星晚殿灯。 山中凉可喜,涧水一泓冰。