秋 qiū 晚 wǎn 与 yǔ 许 xǔ 端 duān 甫 fǔ 山 shān 行 xíng - - 顾 gù 逢 féng
山 shān 行 xíng 多 duō 妙 miào 处 chù , , 妙 miào 在 zài 倚 yǐ 筇 qióng 中 zhōng 。 。
到 dào 此 cǐ 兴 xìng 难 nán 尽 jǐn , , 吟 yín 成 chéng 诗 shī 不 bù 同 tóng 。 。
松 sōng 涛 tāo 鸣 míng 绝 jué 壑 hè , , 叶 yè 雨 yǔ 下 xià 晴 qíng 空 kōng 。 。
钟 zhōng 鼓 gǔ 云 yún 边 biān 寺 sì , , 应 yīng 知 zhī 有 yǒu 路 lù 通 tōng 。 。
秋晚与许端甫山行。宋代。顾逢。山行多妙处,妙在倚筇中。 到此兴难尽,吟成诗不同。 松涛鸣绝壑,叶雨下晴空。 钟鼓云边寺,应知有路通。