亲 qīn 耕 gēng 藉 jí 田 tián 七 qī 首 shǒu 其 qí 一 yī 皇 huáng 帝 dì 出 chū 大 dà 次 cì 用 yòng 《 《 乾 qián 安 ān 》 》 - - 郊 jiāo 庙 miào 朝 cháo 会 huì 歌 gē 辞 cí
勤 qín 劳 láo 稼 jià 穑 sè , , 必 bì 躬 gōng 必 bì 亲 qīn 。 。
为 wèi 藉 jí 千 qiān 亩 mǔ , , 以 yǐ 教 jiào 导 dǎo 民 mín 。 。
帝 dì 出 chū 乎 hū 震 zhèn , , 时 shí 惟 wéi 上 shàng 春 chūn 。 。
天 tiān 颜 yán 咫 zhǐ 尺 chǐ , , 望 wàng 之 zhī 如 rú 云 yún 。 。
亲耕藉田七首 其一 皇帝出大次用《乾安》。宋代。郊庙朝会歌辞。勤劳稼穑,必躬必亲。 为藉千亩,以教导民。 帝出乎震,时惟上春。 天颜咫尺,望之如云。