落 luò 日 rì 登 dēng 高 gāo 诗 shī - - 王 wáng 僧 sēng 孺 rú
凭 píng 高 gāo 且 qiě 一 yī 望 wàng , , 目 mù 极 jí 不 bù 能 néng 舍 shě 。 。
东 dōng 北 běi 指 zhǐ 青 qīng 门 mén , , 西 xī 南 nán 见 jiàn 白 bái 社 shè 。 。
轸 zhěn 轸 zhěn 河 hé 梁 liáng 上 shàng , , 纷 fēn 纷 fēn 渭 wèi 桥 qiáo 下 xià 。 。
争 zhēng 利 lì 亦 yì 争 zhēng 名 míng , , 驱 qū 车 chē 复 fù 驱 qū 马 mǎ 。 。
宁 níng 访 fǎng 蓬 péng 蒿 hāo 人 rén , , 谁 shuí 怜 lián 寂 jì 寞 mò 者 zhě 。 。
落日登高诗。南北朝。王僧孺。凭高且一望,目极不能舍。 东北指青门,西南见白社。 轸轸河梁上,纷纷渭桥下。 争利亦争名,驱车复驱马。 宁访蓬蒿人,谁怜寂寞者。