咏 yǒng 镜 jìng 诗 shī - - 王 wáng 孝 xiào 礼 lǐ
可 kě 怜 lián 不 bù 自 zì 识 shí , , 终 zhōng 尔 ěr 因 yīn 镜 jìng 中 zhōng 。 。
分 fēn 眉 méi 一 yī 等 děng 翠 cuì , , 对 duì 面 miàn 两 liǎng 边 biān 红 hóng 。 。
转 zhuǎn 身 shēn 先 xiān 见 jiàn 动 dòng , , 含 hán 笑 xiào 逆 nì 相 xiāng 同 tóng 。 。
犹 yóu 嫌 xián 镜 jìng 里 lǐ 促 cù , , 看 kàn 人 rén 未 wèi 好 hǎo 通 tōng 。 。
咏镜诗。南北朝。王孝礼。可怜不自识,终尔因镜中。 分眉一等翠,对面两边红。 转身先见动,含笑逆相同。 犹嫌镜里促,看人未好通。