奉 fèng 和 hé 对 duì 雪 xuě - - 皇 huáng 甫 fǔ 冉 rǎn
春 chūn 雪 xuě 偏 piān 当 dàng 夜 yè , , 暄 xuān 风 fēng 却 què 变 biàn 寒 hán 。 。
庭 tíng 深 shēn 不 bù 复 fù 扫 sǎo , , 城 chéng 晓 xiǎo 更 gèng 宜 yí 看 kàn 。 。
命 mìng 酒 jiǔ 闲 xián 令 lìng 酌 zhuó , , 披 pī 蓑 suō 晚 wǎn 未 wèi 冠 guān 。 。
连 lián 营 yíng 鼓 gǔ 角 jiǎo 动 dòng , , 忽 hū 似 shì 战 zhàn 桑 sāng 干 gān 。 。
奉和对雪。唐代。皇甫冉。春雪偏当夜,暄风却变寒。 庭深不复扫,城晓更宜看。 命酒闲令酌,披蓑晚未冠。 连营鼓角动,忽似战桑干。