还 hái 草 cǎo 堂 táng 寻 xún 处 chǔ 士 shì 弟 dì 诗 shī - - 周 zhōu 弘 hóng 正 zhèng
四 sì 时 shí 易 yì 荏 rěn 苒 rǎn , , 百 bǎi 龄 líng 倏 shū 将 jiāng 半 bàn 。 。
故 gù 老 lǎo 多 duō 零 líng 落 luò , , 山 shān 僧 sēng 尽 jǐn 凋 diāo 散 sàn 。 。
宿 sù 树 shù 倒 dào 为 wèi 查 chá , , 旧 jiù 水 shuǐ 侵 qīn 成 chéng 岸 àn 。 。
幽 yōu 寻 xún 属 shǔ 令 lìng 弟 dì , , 依 yī 然 rán 归 guī 旧 jiù 馆 guǎn 。 。
感 gǎn 物 wù 自 zì 多 duō 伤 shāng , , 况 kuàng 乃 nǎi 春 chūn 莺 yīng 乱 luàn 。 。
还草堂寻处士弟诗。南北朝。周弘正。四时易荏苒,百龄倏将半。 故老多零落,山僧尽凋散。 宿树倒为查,旧水侵成岸。 幽寻属令弟,依然归旧馆。 感物自多伤,况乃春莺乱。