赋 fù 得 dé 涉 shè 江 jiāng 采 cǎi 芙 fú 蓉 róng 诗 shī - - 祖 zǔ 孙 sūn 登 dēng
浮 fú 照 zhào 满 mǎn 川 chuān 涨 zhǎng , , 芙 fú 蓉 róng 承 chéng 落 luò 光 guāng 。 。
人 rén 来 lái 间 jiān 花 huā 影 yǐng , , 衣 yī 渡 dù 得 dé 荷 hé 香 xiāng 。 。
桂 guì 舟 zhōu 轻 qīng 不 bù 定 dìng , , 菱 líng 歌 gē 引 yǐn 更 gèng 长 zhǎng 。 。
采 cǎi 采 cǎi 嗟 jiē 离 lí 别 bié , , 无 wú 暇 xiá 缉 jī 为 wèi 裳 shang 。 。
赋得涉江采芙蓉诗。南北朝。祖孙登。浮照满川涨,芙蓉承落光。 人来间花影,衣渡得荷香。 桂舟轻不定,菱歌引更长。 采采嗟离别,无暇缉为裳。