开 kāi 善 shàn 寺 sì 诗 shī - - 阴 yīn 铿 kēng
鹫 jiù 岭 lǐng 春 chūn 光 guāng 遍 biàn , , 王 wáng 城 chéng 野 yě 望 wàng 通 tōng 。 。
登 dēng 临 lín 情 qíng 不 bù 极 jí , , 萧 xiāo 散 sàn 趣 qù 无 wú 穷 qióng 。 。
莺 yīng 随 suí 入 rù 户 hù 树 shù , , 花 huā 逐 zhú 下 xià 山 shān 风 fēng 。 。
栋 dòng 里 lǐ 归 guī 云 yún 白 bái , , 窗 chuāng 外 wài 落 luò 晖 huī 红 hóng 。 。
古 gǔ 石 shí 何 hé 年 nián 卧 wò , , 枯 kū 树 shù 几 jǐ 春 chūn 空 kōng 。 。
淹 yān 留 liú 惜 xī 未 wèi 及 jí , , 幽 yōu 桂 guì 在 zài 芳 fāng 丛 cóng 。 。
开善寺诗。南北朝。阴铿。鹫岭春光遍,王城野望通。 登临情不极,萧散趣无穷。 莺随入户树,花逐下山风。 栋里归云白,窗外落晖红。 古石何年卧,枯树几春空。 淹留惜未及,幽桂在芳丛。