赋 fù 新 xīn 题 tí 得 dé 寒 hán 树 shù 晚 wǎn 蝉 chán 疏 shū 诗 shī - - 张 zhāng 正 zhèng 见 jiàn
寒 hán 蝉 chán 噪 zào 杨 yáng 柳 liǔ , , 朔 shuò 吹 chuī 犯 fàn 梧 wú 桐 tóng 。 。
叶 yè 迥 jiǒng 飞 fēi 难 nán 住 zhù , , 枝 zhī 残 cán 影 yǐng 共 gòng 空 kōng 。 。
声 shēng 疏 shū 饮 yǐn 露 lù 后 hòu , , 唱 chàng 绝 jué 断 duàn 弦 xián 中 zhōng 。 。
还 hái 因 yīn 摇 yáo 落 luò 处 chù , , 寂 jì 寞 mò 尽 jǐn 秋 qiū 风 fēng 。 。
赋新题得寒树晚蝉疏诗。南北朝。张正见。寒蝉噪杨柳,朔吹犯梧桐。 叶迥飞难住,枝残影共空。 声疏饮露后,唱绝断弦中。 还因摇落处,寂寞尽秋风。