赋 fù 得 dé 为 wèi 我 wǒ 弹 dàn 鸣 míng 琴 qín 诗 shī - - 贺 hè 彻 chè
薄 bó 暮 mù 高 gāo 堂 táng 上 shàng , , 调 tiáo 琴 qín 召 zhào 美 měi 人 rén 。 。
伯 bó 喈 jiē 声 shēng 未 wèi 尽 jǐn , , 相 xiàng 如 rú 曲 qū 复 fù 新 xīn 。 。
点 diǎn 徽 huī 还 hái 转 zhuǎn 弄 nòng , , 乱 luàn 爪 zhǎo 更 gèng 留 liú 宾 bīn 。 。
聊 liáo 持 chí 一 yī 弦 xián 响 xiǎng , , 杂 zá 起 qǐ 艳 yàn 歌 gē 尘 chén 。 。
赋得为我弹鸣琴诗。南北朝。贺彻。薄暮高堂上,调琴召美人。 伯喈声未尽,相如曲复新。 点徽还转弄,乱爪更留宾。 聊持一弦响,杂起艳歌尘。