登 dēng 阳 yáng 云 yún 楼 lóu 诗 shī - - 刘 liú 孝 xiào 绰 chuò
吾 wú 登 dēng 阳 yáng 台 tái 上 shàng , , 非 fēi 梦 mèng 高 gāo 唐 táng 客 kè 。 。
回 huí 首 shǒu 望 wàng 长 cháng 安 ān , , 千 qiān 里 lǐ 怀 huái 三 sān 益 yì 。 。
顾 gù 惟 wéi 惭 cán 入 rù 楚 chǔ , , 降 jiàng 私 sī 等 děng 申 shēn 白 bái 。 。
西 xī 沮 jǔ 水 shuǐ 潦 lǎo 收 shōu , , 昭 zhāo 丘 qiū 霜 shuāng 露 lù 积 jī 。 。
龙 lóng 门 mén 不 bù 可 kě 见 jiàn , , 空 kōng 慕 mù 凌 líng 寒 hán 柏 bǎi 。 。
登阳云楼诗。南北朝。刘孝绰。吾登阳台上,非梦高唐客。 回首望长安,千里怀三益。 顾惟惭入楚,降私等申白。 西沮水潦收,昭丘霜露积。 龙门不可见,空慕凌寒柏。