爱 ài 姬 jī 赠 zèng 主 zhǔ 人 rén 诗 shī - - 刘 liú 孝 xiào 绰 chuò
卧 wò 久 jiǔ 疑 yí 妆 zhuāng 脱 tuō , , 镜 jìng 中 zhōng 私 sī 自 zì 看 kàn 。 。
薄 báo 黛 dài 销 xiāo 将 jiāng 尽 jǐn , , 凝 níng 朱 zhū 半 bàn 有 yǒu 残 cán 。 。
垂 chuí 钗 chāi 绕 rào 落 luò 鬓 bìn , , 微 wēi 汗 hàn 染 rǎn 轻 qīng 纨 wán 。 。
同 tóng 羞 xiū 不 bù 相 xiāng 难 nán , , 对 duì 笑 xiào 更 gèng 成 chéng 欢 huān 。 。
妾 qiè 心 xīn 君 jūn 自 zì 解 jiě , , 挂 guà 玉 yù 且 qiě 留 liú 冠 guān 。 。
爱姬赠主人诗。南北朝。刘孝绰。卧久疑妆脱,镜中私自看。 薄黛销将尽,凝朱半有残。 垂钗绕落鬓,微汗染轻纨。 同羞不相难,对笑更成欢。 妾心君自解,挂玉且留冠。