冬 dōng 夜 yè 集 jí 赋 fù 得 dé 寒 hán 漏 lòu - - 皇 huáng 甫 fǔ 冉 rǎn
清 qīng 冬 dōng 洛 luò 阳 yáng 客 kè , , 寒 hán 漏 lòu 建 jiàn 章 zhāng 台 tái 。 。
出 chū 禁 jìn 因 yīn 风 fēng 彻 chè , , 萦 yíng 窗 chuāng 共 gòng 月 yuè 来 lái 。 。
偏 piān 将 jiàng 残 cán 濑 lài 杂 zá , , 乍 zhà 与 yǔ 远 yuǎn 鸿 hóng 哀 āi 。 。
遥 yáo 夜 yè 重 zhòng 城 chéng 警 jǐng , , 流 liú 年 nián 滴 dī 水 shuǐ 催 cuī 。 。
闲 xián 斋 zhāi 堪 kān 坐 zuò 听 tīng , , 况 kuàng 有 yǒu 故 gù 人 rén 杯 bēi 。 。
冬夜集赋得寒漏。唐代。皇甫冉。清冬洛阳客,寒漏建章台。 出禁因风彻,萦窗共月来。 偏将残濑杂,乍与远鸿哀。 遥夜重城警,流年滴水催。 闲斋堪坐听,况有故人杯。