咏 yǒng 画 huà 扇 shàn 诗 shī - - 鲍 bào 子 zi 卿 qīng
细 xì 丝 sī 本 běn 自 zì 轻 qīng , , 弱 ruò 彩 cǎi 何 hé 足 zú 眄 miǎn 。 。
直 zhí 为 wèi 发 fā 红 hóng 颜 yán , , 谬 miù 成 chéng 握 wò 中 zhōng 扇 shàn 。 。
乍 zhà 奉 fèng 长 cháng 门 mén 立 lì , , 时 shí 承 chéng 柏 bǎi 梁 liáng 宴 yàn 。 。
思 sī 妆 zhuāng 开 kāi 已 yǐ 掩 yǎn , , 歌 gē 容 róng 隐 yǐn 而 ér 见 jiàn 。 。
但 dàn 画 huà 双 shuāng 黄 huáng 鹄 gǔ , , 莫 mò 画 huà 孤 gū 飞 fēi 燕 yàn 。 。
咏画扇诗。南北朝。鲍子卿。细丝本自轻,弱彩何足眄。 直为发红颜,谬成握中扇。 乍奉长门立,时承柏梁宴。 思妆开已掩,歌容隐而见。 但画双黄鹄,莫画孤飞燕。