孤 gū 竹 zhú - - 段 duàn 弘 hóng 古 gǔ
亭 tíng 亭 tíng 骨 gǔ 屹 yì 短 duǎn 墙 qiáng 颠 diān , , 摇 yáo 曳 yè 空 kōng 明 míng 漾 yàng 素 sù 妍 yán 。 。
带 dài 雨 yǔ 微 wēi 添 tiān 寒 hán 鹤 hè 唳 lì , , 凌 líng 霜 shuāng 不 bù 受 shòu 野 yě 云 yún 怜 lián 。 。
老 lǎo 松 sōng 立 lì 地 dì 同 tóng 高 gāo 节 jié , , 芳 fāng 草 cǎo 何 hé 心 xīn 吊 diào 谪 zhé 仙 xiān 。 。
抱 bào 此 cǐ 孤 gū 根 gēn 滋 zī 九 jiǔ 畹 wǎn , , 青 qīng 山 shān 一 yī 道 dào 送 sòng 流 liú 泉 quán 。 。
孤竹。唐代。段弘古。亭亭骨屹短墙颠,摇曳空明漾素妍。 带雨微添寒鹤唳,凌霜不受野云怜。 老松立地同高节,芳草何心吊谪仙。 抱此孤根滋九畹,青山一道送流泉。