山 shān 友 yǒu 辞 cí 拖 tuō 白 bái 练 liàn - - 王 wáng 质 zhì
拖 tuō 白 bái 练 liàn , , 拖 tuō 白 bái 练 liàn , , 苍 cāng 翠 cuì 阴 yīn 中 zhōng 玉 yù 一 yī 片 piàn 。 。
翻 fān 枝 zhī 倒 dào 叶 yè 露 lù 微 wēi 茫 máng , , 风 fēng 动 dòng 树 shù 鸣 míng 忽 hū 不 bú 见 jiàn 。 。
穿 chuān 向 xiàng 北 běi , , 穿 chuān 向 xiàng 南 nán , , 山 shān 藤 téng 野 yě 蔓 màn 何 hé 能 néng 缠 chán 。 。
呜 wū 呼 hū 此 cǐ 友 yǒu 兮 xī 可 kě 解 jiě 颜 yán , , 溪 xī 山 shān 缭 liáo 绕 rào 多 duō 林 lín 峦 luán 。 。
山友辞 拖白练。宋代。王质。拖白练,拖白练,苍翠阴中玉一片。 翻枝倒叶露微茫,风动树鸣忽不见。 穿向北,穿向南,山藤野蔓何能缠。 呜呼此友兮可解颜,溪山缭绕多林峦。