山 shān 友 yǒu 辞 cí 山 shān 和 hé 尚 shàng - - 王 wáng 质 zhì
山 shān 和 hé 尚 shàng , , 山 shān 和 hé 尚 shàng , , 低 dī 丛 cóng 之 zhī 下 xià 高 gāo 林 lín 上 shàng 。 。
深 shēn 飞 fēi 撩 liáo 动 dòng 声 shēng 稍 shāo 稍 shāo , , 秾 nóng 翠 cuì 参 cēn 差 cī 不 bù 能 néng 障 zhàng 。 。
不 bù 兰 lán 若 rě , , 不 bù 招 zhāo 提 tí , , 丁 dīng 丁 dīng 啼 tí 罢 bà 还 hái 栖 xī 栖 xī 。 。
呜 wū 呼 hū 此 cǐ 友 yǒu 兮 xī 堪 kān 同 tóng 栖 qī , , 鲜 xiān 枝 zhī 润 rùn 叶 yè 漫 màn 苍 cāng 陂 bēi 。 。
山友辞 山和尚。宋代。王质。山和尚,山和尚,低丛之下高林上。 深飞撩动声稍稍,秾翠参差不能障。 不兰若,不招提,丁丁啼罢还栖栖。 呜呼此友兮堪同栖,鲜枝润叶漫苍陂。