□ qí □ yī □ wén 其 juān 一 tí 闻 鹃 啼 - - 王 wáng 质 zhì
眼 yǎn 将 jiāng 穿 chuān , , 肠 cháng 欲 yù 裂 liè 。 。
声 shēng 声 shēng 似 shì 向 xiàng 春 chūn 风 fēng 说 shuō 。 。
春 chūn 色 sè 飘 piāo 零 líng , , 自 zì 是 shì 人 rén 间 jiān 客 kè 。 。
不 bù 成 chéng 泪 lèi , , 都 dōu 成 chéng 血 xuè 。 。
朝 zhāo 朝 zhāo 暮 mù 暮 mù 何 hé 曾 céng 歇 xiē 。 。
叫 jiào 彻 chè 斜 xié 阳 yáng , , 又 yòu 见 jiàn 空 kōng 山 shān 月 yuè 。 。
□□□ 其一 闻鹃啼。宋代。王质。眼将穿,肠欲裂。 声声似向春风说。 春色飘零,自是人间客。 不成泪,都成血。 朝朝暮暮何曾歇。 叫彻斜阳,又见空山月。