拟 nǐ 古 gǔ 仍 réng 古 gǔ 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 魏 wèi 学 xué 洢 yī
十 shí 里 lǐ 跃 yuè 青 qīng 骢 cōng , , 垂 chuí 鞭 biān 折 shé 杨 yáng 柳 liǔ 。 。
忽 hū 忆 yì 楼 lóu 头 tóu 人 rén , , 含 hán 愁 chóu 对 duì 窗 chuāng 牖 yǒu 。 。
今 jīn 日 rì 非 fēi 相 xiāng 忘 wàng , , 当 dāng 年 nián 漫 màn 分 fēn 手 shǒu 。 。
古 gǔ 镜 jìng 若 ruò 明 míng 月 yuè , , 寄 jì 赠 zèng 闺 guī 中 zhōng 妇 fù 。 。
皎 jiǎo 皎 jiǎo 契 qì 阔 kuò 心 xīn , , 千 qiān 年 nián 共 gòng 相 xiāng 守 shǒu 。 。
拟古仍古韵 其二。明代。魏学洢。十里跃青骢,垂鞭折杨柳。 忽忆楼头人,含愁对窗牖。 今日非相忘,当年漫分手。 古镜若明月,寄赠闺中妇。 皎皎契阔心,千年共相守。