乙 yǐ 卯 mǎo 春 chūn 大 dà 人 rén 有 yǒu 文 wén 安 ān 之 zhī 行 xíng 送 sòng 至 zhì 京 jīng 口 kǒu 大 dà 人 rén 用 yòng 杨 yáng 柳 liǔ 青 qīng 青 qīng 渡 dù 水 shuǐ 人 rén 为 wéi 韵 yùn 赋 fù 七 qī 绝 jué 以 yǐ 别 bié 敬 jìng 步 bù 原 yuán 韵 yùn 其 qí 三 sān - - 魏 wèi 学 xué 洢 yī
波 bō 白 bái 连 lián 天 tiān 远 yuǎn , , 登 dēng 高 gāo 伤 shāng 客 kè 情 qíng 。 。
来 lái 朝 zhāo 刍 chú 马 mǎ 处 chù , , 西 xī 北 běi 暮 mù 云 yún 青 qīng 。 。
乙卯春大人有文安之行送至京口大人用杨柳青青渡水人为韵赋七绝以别敬步原韵 其三。明代。魏学洢。波白连天远,登高伤客情。 来朝刍马处,西北暮云青。