挽 wǎn 松 sōng 麓 lù 李 lǐ 佥 qiān 判 pàn - - 王 wáng 义 yì 山 shān
手 shǒu 拈 niān 老 lǎo 笔 bǐ 眇 miǎo 词 cí 场 chǎng , , 馀 yú 子 zi 如 rú 何 hé 敢 gǎn 颉 xié 颃 háng 。 。
疑 yí 是 shì 前 qián 身 shēn 真 zhēn 贺 hè 白 bái , , 不 bù 然 rán 今 jīn 世 shì 又 yòu 苏 sū 黄 huáng 。 。
片 piàn 文 wén 落 luò 处 chù 人 rén 争 zhēng 诵 sòng , , 一 yī 第 dì 欠 qiàn 于 yú 天 tiān 取 qǔ 偿 cháng 。 。
造 zào 物 wù 却 què 教 jiào 二 èr 郎 láng 做 zuò , , 立 lì 身 shēn 既 jì 好 hǎo 又 yòu 名 míng 扬 yáng 。 。
挽松麓李佥判。元代。王义山。手拈老笔眇词场,馀子如何敢颉颃。 疑是前身真贺白,不然今世又苏黄。 片文落处人争诵,一第欠于天取偿。 造物却教二郎做,立身既好又名扬。