天 tiān 骥 jì 呈 chéng 才 cái - - 王 wáng 棨 qǐ
马 mǎ 知 zhī 因 yīn 圣 shèng 出 chū , , 才 cái 本 běn 自 zì 天 tiān 生 shēng 。 。
驵 zǎng 骏 jùn 何 hé 烦 fán 隐 yǐn , , 权 quán 奇 qí 愿 yuàn 尽 jǐn 呈 chéng 。 。
电 diàn 从 cóng 双 shuāng 眼 yǎn 落 luò , , 云 yún 向 xiàng 四 sì 蹄 tí 轻 qīng 。 。
过 guò 去 qù 王 wáng 良 liáng 喜 xǐ , , 嘶 sī 来 lái 伯 bó 乐 lè 惊 jīng 。 。
绝 jué 尘 chén 惭 cán 逸 yì 步 bù , , 曳 yè 练 liàn 议 yì 能 néng 名 míng 。 。
唯 wéi 待 dài 金 jīn 鞭 biān 下 xià , , 春 chūn 风 fēng 紫 zǐ 陌 mò 情 qíng 。 。
天骥呈才。唐代。王棨。马知因圣出,才本自天生。 驵骏何烦隐,权奇愿尽呈。 电从双眼落,云向四蹄轻。 过去王良喜,嘶来伯乐惊。 绝尘惭逸步,曳练议能名。 唯待金鞭下,春风紫陌情。