寒 hán 雨 yǔ 滴 dī 空 kōng 阶 jiē - - 王 wáng 棨 qǐ
霏 fēi 霏 fēi 飘 piāo 永 yǒng 夜 yè , , 滴 dī 滴 dī 落 luò 空 kōng 阶 jiē 。 。
自 zì 有 yǒu 路 lù 歧 qí 恨 hèn , , 那 nà 堪 kān 离 lí 别 bié 怀 huái 。 。
檐 yán 前 qián 声 shēng 乍 zhà 碎 suì , , 枕 zhěn 畔 pàn 梦 mèng 全 quán 乖 guāi 。 。
远 yuǎn 与 yǔ 岩 yán 泉 quán 杂 zá , , 微 wēi 将 jiāng 漏 lòu 水 shuǐ 谐 xié 。 。
天 tiān 涯 yá 思 sī 旧 jiù 友 yǒu , , 江 jiāng 上 shàng 忆 yì 闲 xián 斋 zhāi 。 。
坐 zuò 到 dào 空 kōng 庭 tíng 晓 xiǎo , , 残 cán 云 yún 带 dài 石 shí 崖 yá 。 。
寒雨滴空阶。唐代。王棨。霏霏飘永夜,滴滴落空阶。 自有路歧恨,那堪离别怀。 檐前声乍碎,枕畔梦全乖。 远与岩泉杂,微将漏水谐。 天涯思旧友,江上忆闲斋。 坐到空庭晓,残云带石崖。