咏 yǒng 梅 méi ( ( 甲 jiǎ 申 shēn ) ) - - 陈 chén 沆 hàng
未 wèi 受 shòu 东 dōng 皇 huáng 雨 yǔ 露 lù 恩 ēn , , 早 zǎo 将 jiāng 春 chūn 色 sè 到 dào 荒 huāng 园 yuán 。 。
半 bàn 山 shān 云 yún 净 jìng 鹤 hè 归 guī 树 shù , , 连 lián 日 rì 雪 xuě 消 xiāo 人 rén 闭 bì 门 mén 。 。
清 qīng 极 jí 浑 hún 忘 wàng 寒 hán 有 yǒu 梦 mèng , , 坐 zuò 中 zhōng 真 zhēn 觉 jué 淡 dàn 无 wú 言 yán 。 。
始 shǐ 知 zhī 桃 táo 李 lǐ 羞 xiū 颜 yán 色 sè , , 仗 zhàng 尔 ěr 消 xiāo 除 chú 白 bái 玉 yù 樽 zūn 。 。
咏梅(甲申)。清代。陈沆。未受东皇雨露恩,早将春色到荒园。 半山云净鹤归树,连日雪消人闭门。 清极浑忘寒有梦,坐中真觉淡无言。 始知桃李羞颜色,仗尔消除白玉樽。