灵 líng 草 cǎo 歌 gē 三 sān 十 shí 九 jiǔ 首 shǒu 其 qí 四 sì 合 hé 穗 suì 草 cǎo - - 白 bái 云 yún 仙 xiān 人 rén
天 tiān 降 jiàng 神 shén 匮 kuì 草 cǎo , , 无 wú 过 guò 访 fǎng 合 hé 穗 suì 。 。
烧 shāo 药 yào 实 shí 堪 kān 夸 kuā , , 不 bù 与 yǔ 凡 fán 草 cǎo 揆 kuí 。 。
众 zhòng 草 cǎo 经 jīng 霜 shuāng 软 ruǎn , , 此 cǐ 草 cǎo 不 bù 憔 qiáo 悴 cuì 。 。
寒 hán 暑 shǔ 不 bù 相 xiāng 侵 qīn , , 烧 shāo 药 yào 添 tiān 智 zhì 慧 huì 。 。
灵草歌三十九首 其四 合穗草。唐代。白云仙人。天降神匮草,无过访合穗。 烧药实堪夸,不与凡草揆。 众草经霜软,此草不憔悴。 寒暑不相侵,烧药添智慧。