春 chūn 日 rì 往 wǎng 栅 zhà 山 shān 吟 yín 诗 shī 于 yú 驴 lǘ 子 zǐ 背 bèi 上 shàng 未 wèi 即 jí 就 jiù 误 wù 入 rù 侧 cè 径 jìng 为 wèi 丛 cóng 莽 mǎng 所 suǒ 缚 fù 卒 zú 成 chéng 之 zhī 其 qí 二 èr - - 吕 lǚ 从 cóng 庆 qìng
隔 gé 绝 jué 羊 yáng 肠 cháng 已 yǐ 数 shù 旬 xún , , 到 dào 来 lái 春 chūn 霭 ǎi 正 zhèng 盈 yíng 盈 yíng 。 。
山 shān 神 shén 拟 nǐ 欲 yù 求 qiú 新 xīn 句 jù , , 牵 qiān 住 zhù 衣 yī 裳 shang 不 bù 放 fàng 行 xíng 。 。
春日往栅山吟诗于驴子背上未即就误入侧径为丛莽所缚卒成之 其二。唐代。吕从庆。隔绝羊肠已数旬,到来春霭正盈盈。 山神拟欲求新句,牵住衣裳不放行。