剑 jiàn 歌 gē 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 斌 bīn
我 wǒ 有 yǒu 一 yī 长 cháng 剑 jiàn , , 磨 mó 来 lái 十 shí 数 shù 年 nián 。 。
但 dàn 藏 cáng 玉 yù 匣 xiá 里 lǐ , , 未 wèi 向 xiàng 代 dài 人 rén 传 chuán 。 。
锷 è 露 lù 星 xīng 将 jiāng 转 zhuǎn , , 珠 zhū 开 kāi 月 yuè 共 gòng 悬 xuán 。 。
霜 shuāng 锋 fēng 映 yìng 牛 niú 斗 dòu , , 雪 xuě 刃 rèn 倚 yǐ 长 cháng 天 tiān 。 。
每 měi 欲 yù 清 qīng 万 wàn 国 guó , , 常 cháng 怀 huái 定 dìng 四 sì 边 biān 。 。
希 xī 君 jūn 持 chí 取 qǔ 用 yòng , , 方 fāng 谓 wèi 识 shí 龙 lóng 泉 quán 。 。
剑歌 其一。唐代。李斌。我有一长剑,磨来十数年。 但藏玉匣里,未向代人传。 锷露星将转,珠开月共悬。 霜锋映牛斗,雪刃倚长天。 每欲清万国,常怀定四边。 希君持取用,方谓识龙泉。