兵 bīng 要 yào 望 wàng 江 jiāng 南 nán 其 qí 一 yī 占 zhàn 雷 léi 第 dì 九 jiǔ - - 易 yì 静 jìng
老 lǎo 阳 yáng 极 jí , , 出 chū 地 dì 变 biàn 成 chéng 雷 léi 。 。
出 chū 声 shēng 之 zhī 先 xiān 收 shōu 声 shēng 后 hòu , , 此 cǐ 为 wèi 灾 zāi 怪 guài 号 hào 非 fēi 时 shí , , 兵 bīng 起 qǐ 主 zhǔ 荒 huāng 饥 jī 。 。
兵要望江南 其一 占雷第九。唐代。易静。老阳极,出地变成雷。 出声之先收声后,此为灾怪号非时,兵起主荒饥。