重 chóng 开 kāi 衡 héng 阳 yáng 寺 sì 古 gǔ 迹 jī 诗 shī 刻 kè - - 齐 qí 己 jǐ 、 móu 牟 rú 儒
古 gǔ 迹 jī 重 zhòng 闻 wén 一 yī 朗 lǎng 兴 xìng , , 斸 zhǔ 烟 yān 寻 xún 得 dé 宝 bǎo 阶 jiē 层 céng 。 。
只 zhǐ 应 yīng 云 yún 鹤 hè 知 zhī 前 qián 事 shì , , 为 wèi 问 wèn 齐 qí 梁 liáng 旧 jiù 住 zhù 僧 sēng 。 。
废 fèi 井 jǐng 荒 huāng 池 chí 犹 yóu 浸 jìn 月 yuè , , 短 duǎn 松 sōng 低 dī 柏 bǎi 欲 yù 遮 zhē 灯 dēng 。 。
淳 chún 于 yú 道 dào 士 shì 真 zhēn 高 gāo 达 dá , , 抛 pāo 却 què 林 lín 泉 quán 便 biàn 上 shàng 升 shēng 。 。
重开衡阳寺古迹诗刻。唐代。齐己、牟儒。古迹重闻一朗兴,斸烟寻得宝阶层。 只应云鹤知前事,为问齐梁旧住僧。 废井荒池犹浸月,短松低柏欲遮灯。 淳于道士真高达,抛却林泉便上升。