登 dēng 卧 wò 龙 lóng 山 shān 偶 ǒu 成 chéng - - 钱 qián 弘 hóng 倧 zōng
暮 mù 山 shān 重 chóng 迭 dié 势 shì 崔 cuī 嵬 wéi , , 溢 yì 目 mù 清 qīng 光 guāng 入 rù 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
几 jǐ 处 chù 烧 shāo 残 cán 红 hóng 树 shù 短 duǎn , , 一 yī 帆 fān 航 háng 尽 jǐn 碧 bì 波 bō 来 lái 。 。
安 ān 民 mín 未 wèi 有 yǒu 移 yí 风 fēng 术 shù , , 征 zhēng 句 jù 惭 cán 非 fēi 梦 mèng 锦 jǐn 才 cái 。 。
四 sì 望 wàng 楼 lóu 台 tái 无 wú 限 xiàn 景 jǐng , , 槛 kǎn 前 qián 赢 yíng 得 de 且 qiě 徘 pái 徊 huái 。 。
登卧龙山偶成。唐代。钱弘倧。暮山重迭势崔嵬,溢目清光入酒杯。 几处烧残红树短,一帆航尽碧波来。 安民未有移风术,征句惭非梦锦才。 四望楼台无限景,槛前赢得且徘徊。