十 shí 二 èr 时 shí 普 pǔ 劝 quàn 四 sì 众 zhòng 依 yī 教 jiào 修 xiū 行 xíng 鸡 jī 鸣 míng 丑 chǒu 其 qí 六 liù 八 bā 首 shǒu - - 释 shì 智 zhì 严 yán
妻 qī 子 zǐ 情 qíng 。 。
终 zhōng 不 bù 久 jiǔ 。 。
只 zhǐ 是 shì 生 shēng 存 cún 诈 zhà 亲 qīn 厚 hòu 。 。
未 wèi 容 róng 三 sān 日 rì 病 bìng 缠 chán 绵 mián 。 。
隈 wēi 地 dì 憎 zēng 嫌 xián 百 bǎi 般 bān 有 yǒu 。 。
十二时 普劝四众依教修行 鸡鸣丑 其六 八首。唐代。释智严。妻子情。 终不久。 只是生存诈亲厚。 未容三日病缠绵。 隈地憎嫌百般有。