续 xù 梅 méi 花 huā 七 qī 绝 jué 其 qí 五 wǔ - - 方 fāng 一 yī 夔 kuí
只 zhī 在 zài 溪 xī 桥 qiáo 野 yě 屋 wū 边 biān , , 霜 shuāng 饕 tāo 雪 xuě 虐 nüè 不 bù 能 néng 干 gàn 。 。
可 kě 人 rén 风 fēng 韵 yùn 元 yuán 萧 xiāo 散 sàn , , 莫 mò 道 dào 花 huā 仙 xiān 骨 gǔ 相 xiāng 寒 hán 。 。
续梅花七绝 其五。宋代。方一夔。只在溪桥野屋边,霜饕雪虐不能干。 可人风韵元萧散,莫道花仙骨相寒。