赋 fù 得 dé 沙 shā 际 jì 路 lù 送 sòng 从 cóng 叔 shū 象 xiàng - - 韦 wéi 应 yìng 物 wù
独 dú 树 shù 沙 shā 边 biān 人 rén 迹 jī 稀 xī , , 欲 yù 行 xíng 愁 chóu 远 yuǎn 暮 mù 钟 zhōng 时 shí 。 。
野 yě 泉 quán 几 jǐ 处 chù 侵 qīn 应 yīng 尽 jǐn , , 不 bù 遇 yù 山 shān 僧 sēng 知 zhī 问 wèn 谁 shuí 。 。
赋得沙际路送从叔象。唐代。韦应物。独树沙边人迹稀,欲行愁远暮钟时。 野泉几处侵应尽,不遇山僧知问谁。